15 tháng 4, 2020

Lắng...!

Thầy, Trò cùng đi hành hương. Đi ngang qua một hồ nước, Thầy khát, Thầy nói với Trò: "Ta khát quá. Con hãy xuống hồ, mang cho ta ít nước."

Giá trị của sự im lặng trong cuộc sống vội vàngTrò xuống hồ và thấy người ta đang giặt quần áo trong hồ, rồi còn có một chiếc xe bò lội ngang qua. Nước trong hồ trở nên bẩn thỉu, đục ngầu. Trò quay trở về và thưa: "Nước trong hồ bẩn lắm. Con nghĩ là không uống được".

Nửa giờ sau, Thầy lại kêu Trò trở lại hồ để lấy nước. Anh ngoan ngoãn trở lại hồ. Lần này, Trò thấy nước hồ trong veo. Bùn đã lắng xuống và nước bên trên có thể dùng để uống. Anh ta múc một ít nước mang về.

Thầy nhìn vào ca nước, rồi ngẩng đầu lên nói với Trò: 

"Hãy xem vì sao nước trong như vậy. Con cứ để tự nhiên và bùn nó sẽ tự nó lắng xuống, rồi con sẽ có nước sạch. Tâm hồn con cũng như thế. Khi bị khuấy động, cứ để tự nhiên như thế. Chờ thêm ít thời gian, bùn sẽ tự lắng xuống. Con không cần bất cứ nỗ lực nào để làm nó lắng dịu cả. Nó sẽ tự lắng dịu."

Cuộc đời này cũng như vậy. Sẽ thật mệt mỏi nếu bạn cứ đắm chìm vào những chuyện không vui. Đừng bi quan!

Khi đó hãy tìm một nơi yên tĩnh. Hãy để cơn bão lòng trong bạn từ từ lắng xuống. Hãy tin vào liều thuốc thời gian. Nó sẽ giúp bạn quên đi, chuyện quá khứ sẽ là kinh nghiệm cho bạn trong tương lai.

Thời gian luôn là bạn tốt của ai có chí, biết nhẫn nại, chịu đựng, hy sinh.

Hãy cho bạn một chút thời gian. Và:
Thời gian sẽ chữa lành mọi thứ!

Không có nhận xét nào: