Con cầu nguyện cho họ. Con không cầu nguyện cho thế gian, nhưng cho những kẻ Cha đã ban cho con, bởi vì họ thuộc về Cha. (Jn17,9)
Chúa Giêsu tập họp các Tông-đồ để nói những lời sau cùng và cầu nguyện cho các
ông trước khi vào Vườn Cây Dầu để bắt đầu Cuộc Thương Khó của Ngài.
Như một nhà lãnh đạo khôn ngoan luôn làm chủ tình thế, Chúa Giêsu ngồi
kiểm điểm những gì đã, đang và sẽ xảy ra.
Chúa Giêsu
biết Ngài đã hoàn tất bổn phận mặc khải và dạy dỗ các môn đệ. Giờ đây,
Ngài phải vượt qua gian khổ cuối cùng để hoàn tất Kế Hoạch Cứu Độ của
Thiên Chúa, là chấp nhận con đường Tử Nạn và chịu treo trên Thập Giá.
Giống
như học trò thành công làm thầy dạy được nở mặt nở mày, hay bệnh nhân
được chữa khỏi làm vinh danh bác sĩ, con người là lý do Chúa Giêsu được
tôn vinh: Vì con người, Chúa Giêsu có cơ hội vâng lời Chúa Cha và chinh
phục con người về cho Chúa Cha.
Khi còn
sống trong thế gian, Chúa Giêsu đã bảo vệ những kẻ Chúa Cha ban cho
Ngài. Giờ đây, Ngài phải từ giã họ, nên cầu xin với Chúa Cha để Ngài bảo
vệ họ khỏi mọi nguy hiểm của thế gian: "Con không còn ở trong thế gian
nữa, nhưng họ, họ ở trong thế gian; phần con, con đến cùng Cha."
- Đức
tin của chúng ta vào Thiên Chúa và vào Đức Kitô bảo đảm cho chúng ta
phần rỗi đời đời. Đức tin này có được là do sự dạy dỗ và giá máu của Đức
Kitô, của các Tông-đồ, của các thánh, và của tổ tiên chúng ta qua các
thời đại; chứ không phải tự nhiên mà chúng ta có.
- Mỗi
người chúng ta, sau khi đã lãnh nhận đức tin, đều có hai bổn phận: (1)
làm cho đức tin ngày một vững mạnh, và (2) loan truyền Tin Mừng cho
người khác.
- Chúng
ta cần phải năng nhìn lại hai bổn phận này để xét xem: đức tin của chúng
ta đã tăng trưởng tới đâu, và chúng ta đã hoàn thành sứ vụ Thiên Chúa
trao trong việc rao giảng Tin Mừng cho mọi người, nhất là những người
trong gia đình và cộng đòan của chúng ta chưa?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét