10 Cũng thế, tôi nói cho các ông hay: giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối." (Lc 15:10)
(11) Rồi Ðức Giêsu nói tiếp: “Một người kia có hai con trai. (12) Người con thứ nói với cha rằng: “Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng”. Và người cha đã chia của cải cho hai con. (13) Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.
(14) “Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, (15) nên phải đi ở cho một người dân trong vùng; người này sai anh ta ra đồng chăn heo. (16) Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho. (17) Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ: “Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói! (18) Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: “Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, (19) chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy”. (20) Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha.
“Anh ta còn ở đàng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thư
ơng, chạy ra ôm chầm anh ta và hôn lấy hôn để. (21) Bấy giời người con nói rằng: “Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa…” (22) Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng: “Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, (23) Rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng! (24) Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy”. Và họ bắt đầu ăn mừng.
ơng, chạy ra ôm chầm anh ta và hôn lấy hôn để. (21) Bấy giời người con nói rằng: “Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa…” (22) Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng: “Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, (23) Rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng! (24) Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy”. Và họ bắt đầu ăn mừng.
(25) “Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa,(26) liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì. (27) Người ấy trả lời: “Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì được lại cậu ấy mạnh khoẻ”. (28) Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ. (29) Cậu trả lời cha: “Cha ơi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. (30) Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!”
(31) “Nhưng người cha nói với anh ta: “Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con.(32) Nhưng chúng ta phải ăn mừng và hoan hỷ, vì em con đây đã chết, nay lại sống, đã mất, nay lại tìm thấy”.
Tôi rất thích dụ ngôn này. Tôi ngạc nhiên về hình ảnh "người Cha quá nhân từ" trước hành động hư hỏng của hai đứa con. Tại sao ông lại phải chia gia tài cho nó khi ông còn đang sống? Tại sao ông dễ dàng tha thứ cho nó mà không đắn đo, lại còn tổ chức tiệc ăn mừng? Tại sao ông lại phải năn nỉ đứa con không biết thương em? Tất cả giải quyết đều hiện lên hai chữ yêu thương.
Với đứa con thứ bỏ nhà đi bụi: Theo thế gian thì người cha phải la nó một trận; có thể còn đánh đòn, bắt nó xin lỗi và có biện pháp để ngăn ngừa khi nó tái phạm.
Trái lại, ông bố này chẳng cần biết nguyên nhân khiến nó quay về; lại còn "chạy ra ôm chầm, hôn lấy hôn để, mặc áo đẹp nhất, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân, bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để mở tiệc ăn mừng". Ông ta có nuông chìu con quá đáng không!
Trong khi đó đứa con lên kế hoạch quay về nhà chủ yếu là do nhu cầu của bản thân chứ không hề nghĩ đến tình thương của người cha dành cho con. Anh ta xin "làm công" để được cái ăn.
Với đứa con cả ở nhà với cha: xem ra anh có vẻ đàng hoàng hơn đứa con thứ. Nhưng tôi nhận ra anh ta cũng đi bụi trong tư tưởng. Sống bên cha nhưng anh đã không nhận ra tình thương và hạnh phúc khi được ở bên cha. Đối với cha, anh chỉ "hầu hạ" như người làm công, chứ không phải vì lòng hiếu thảo. "Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng. Con nuôi cha mẹ, tính tháng tính ngày". Vì anh cả có tư tưởng nông cạn về mối tương quan cha con, nên không thể chấp nhận tình huynh đệ với người em dám bức phá hơn mình được.
Bàn về người lại nghĩ đến ta. Tôi có hơn họ không? Thật nguy hiểm khi ẩn trong tôi có cả hai nết hư của họ.
Có đôi lúc tôi thích tự do như người con thứ: được bay nhảy trong cám dỗ vật chất, xa hoa; Khi ấy, từ lương tâm tôi vang lên tiếng Chúa nhắc nhở "ai đi đường ngay chính, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ". Nhưng tôi đã ngang bướng với ước muốn trần thế của mình "xin Chúa ngủ đi, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt thương yêu mời gọi sám hối đó". Và tôi đã phải trả giá cho những gì tôi chọn lựa.
Tôi cũng như người anh cả: ích kỷ, ganh tị với tình yêu Chúa dành cho người anh em mình. Chúa đã bảo : "Thầy đến để cứu chữa những người đau ốm tật nguyền". Chúa tạo cơ hội cho những người đang gặp hoàn cảnh không may. Chúa nâng họ lên khỏi lớp bùn nhơ xã hội. Thế mà đôi lúc tôi đã phàn nàn vì cố gắng sống Lời Chúa mà sao vẫn cứ mãi nghèo, thua thiệt thiên hạ,...Tôi đã không nhận ra mối tương quan với Thiên Chúa là Cha yêu thương. Cha mẹ thế gian còn yêu thương con cái mình biết bao, huống chi là Thiên Chúa.
Lạy Chúa!Con hạnh phúc biết bao khi được làm con của Chúa, được nhận biết Chúa là Cha nhân từ hằng yêu thương con. Xin cho con và những người thân yêu của con cảm nhận được sự bình an, sự quan tâm chăm sóc hằng ngày từ nơi Chúa quan phòng mà dâng lời cảm tạ tri ân.
Xin cho con biết yêu thương người anh em không cùng tôn giáo, những người gặp may mắn hơn con; Họ là những người chưa biết Chúa hay vì bất thuận mà xa lìa Chúa. Xin cho con biết từ bỏ tính ghen ghét, ích kỷ mà mở rộng vòng tay yêu thương đón nhận người anh em mình để xứng đáng là con cái của Cha trên trời. Amen
Có đôi lúc tôi thích tự do như người con thứ: được bay nhảy trong cám dỗ vật chất, xa hoa; Khi ấy, từ lương tâm tôi vang lên tiếng Chúa nhắc nhở "ai đi đường ngay chính, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ". Nhưng tôi đã ngang bướng với ước muốn trần thế của mình "xin Chúa ngủ đi, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt thương yêu mời gọi sám hối đó". Và tôi đã phải trả giá cho những gì tôi chọn lựa.
Tôi cũng như người anh cả: ích kỷ, ganh tị với tình yêu Chúa dành cho người anh em mình. Chúa đã bảo : "Thầy đến để cứu chữa những người đau ốm tật nguyền". Chúa tạo cơ hội cho những người đang gặp hoàn cảnh không may. Chúa nâng họ lên khỏi lớp bùn nhơ xã hội. Thế mà đôi lúc tôi đã phàn nàn vì cố gắng sống Lời Chúa mà sao vẫn cứ mãi nghèo, thua thiệt thiên hạ,...Tôi đã không nhận ra mối tương quan với Thiên Chúa là Cha yêu thương. Cha mẹ thế gian còn yêu thương con cái mình biết bao, huống chi là Thiên Chúa.
Lạy Chúa!Con hạnh phúc biết bao khi được làm con của Chúa, được nhận biết Chúa là Cha nhân từ hằng yêu thương con. Xin cho con và những người thân yêu của con cảm nhận được sự bình an, sự quan tâm chăm sóc hằng ngày từ nơi Chúa quan phòng mà dâng lời cảm tạ tri ân.
Xin cho con biết yêu thương người anh em không cùng tôn giáo, những người gặp may mắn hơn con; Họ là những người chưa biết Chúa hay vì bất thuận mà xa lìa Chúa. Xin cho con biết từ bỏ tính ghen ghét, ích kỷ mà mở rộng vòng tay yêu thương đón nhận người anh em mình để xứng đáng là con cái của Cha trên trời. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét