Trong một thời gian ngắn các nước Á Châu đã phải chứng kiến sự ra đi của nhiều lãnh tụ. Trước hết là việc chạy trốn của ông Fujimori. Ông Fujimori đã làm tổng thống nước Peru đến nhiệm kỳ thứ 2. Nhưng vì tham nhũng, ông đã phải trốn chạy về Nhật. Tiếp đến là ông Estrada, tổng thống nước Philippin. Ông đã thắng cử với số phiếu áp đảo. Nhưng cuối cùng phải từ chức cũng vì tội tham nhũng. Gần đây là ông Wahid, tổng thống Inđônêsia. Ông đã sang Mỹ tị nạn cũng vì tham nhũng. Tất cả chỉ vì họ đã làm sai nhiệm vụ. Họ chỉ là quản lý chứ không làm chủ đất nước. Dân mới làm chủ. Nhưng họ đã không làm tốt nhiệm vụ quản lý. Nên họ đã bị sa thải.
♦♦♦
Chúng
ta cũng là người quản lý của Thiên Chúa. Thật vậy, sự sống, tài năng,
trí thông minh, sức khoẻ sắc đẹp, tất cả đều là ơn Chúa ban. Nói tóm
lại, tất cả những gì ta có, tất cả những gì ta là, đều là của Chúa.
Chắc
chẳng có ai dám tự hỏi: Tại sao tôi không cao hơn, không mập hơn? Tại
sao tóc tôi không vàng hoe, mắt tôi không xanh biếc? Tại sao tôi không
có tài hội họa, có giọng ca hay? Ta không thể hỏi như vậy, vì ta không
có quyền gì trên đó. Tất cả đều là của Chúa. Chúng ta chỉ là quản lý.
Chúa trao sự sống, tài năng, trí thông minh cho ta gìn giữ trong một
thời gian. Nói theo ngông ngữ Trịnh Công Sơn tất cả những thứ đó chỉ “ở
trọ” nơi ta.
Con chim ở trọ cành tre,
Con cá ở trọ trong khe nước nguồn…
Môi xinh ở trọ người xinh,
Duyên dáng ở trọ đôi chân Thuý Kiều…
Tôi nay ở trọ trần gian
Mai sau về chốn xa xăm với Người.
Một ngày kia Chúa sẽ đòi ta tính sổ. Lúc đó ta phải nộp cho Chúa cả vốn lẫn lãi.
Là người quản lý, ta phải có những đức tính nào? Thưa, Chúa muốn ta là người quản lý trung tín và khôn ngoan.
- Là quản lý trung tín, ta phải biết sinh lợi những tài sản Chúa trao.
Phải biết phát triển sao cho thân xác ngày càng khoẻ mạnh, trí thông
minh ngày càng sáng suốt, những tài năng ngày càng đạt đến mức tinh vi
hoàn hảo.
- Là quản lý trung tín, ta phải biết chia sẻ.
Chúa ban sức lực, tài năng không phải để ta ích kỷ vun quén cho bản
thân, nhưng để ta dùng mà phục vụ. Người có của mắc nợ người nghèo.
Người có tài mắc nợ xã hội. Nghệ sĩ mắc nợ khán giả. Giám đốc mắc nợ
công nhân. Bác sĩ mắc nợ bệnh nhân. Linh mục mắc nợ giáo dân. Cha mẹ mắc
nợ con cái.
- Là quản lý trung tín, ta không được phản bội.
Không được dùng những ơn Chúa ban để chống lại Chúa. Đừng dùng sức mạnh
mà áp bức người khác. Đừng dùng tài năng phục vụ lợi nhuận riêng mình.
Đừng dùng trí thông minh gieo rắc nọc độc tư tưởng. Đừng biến thân xác
thành món hàng mua bán. Nhưng dùng tất cả để phục vụ Chúa. Dùng tất cả
để làm cho Chúa được yêu mến, được vinh danh hơn.
- Là quản lý không ngoan, ta phải biết nhìn xa.
Sự sống, tài năng, sức lực, trí thông mình chỉ ở trọ nơi ta một thời
gian. Phải làm cho chúng biến thành vĩnh cửu. Nhiều lần Chúa Giêsu đã
dạy ta: “Hãy dùng tiền của chóng qua ở đời này mà mua lấy bạn hữu. Để
sau này họ sẽ đón rước ngươi vào chốn đời đời”. Hôm nay Người dạy ta:
“Hãy sắm lấy những túi tiền chẳng bao giờ cũ rách, một kho tàng chẳng
thể hao hụt, là kho tàng ở trên trời, nơi không có trộm cắp bén mảng,
cũng không có mối mọt đục phá”. Lạ lùng hơn nữa, cách gây dựng kho tàng
trên trời khác hẳn với cách gây dựng kho tàng trần gian. Để gây dựng kho
tàng trần gian, ta phải hà tiện, ích kỷ, thu tích cho mình. Trái
lại, để gây dựng kho tàng trên trời, ta phải biết cho đi. Càng cho đi
lại càng giàu có. Càng phân phát lại càng dư thừa. Càng ban tặng lại
càng phong phú.
- Là quản lý khôn ngoan, ta phải tỉnh thức.
Cuộc đời ở trọ mau qua. Chúa lại hay đến bất ngờ. Nên ta phải tỉnh thức
đợi chờ. Đợi chờ không phải là thụ động ngồi đó khoanh tay. Đợi chờ là
phải tích cực làm việc. Thắt lưng vào, thắp đèn lên để làm việc cho minh
chính như giữa ban ngày. Để phục vụ không bao giờ ngừng. Dù Chúa có đến
lúc nào, Chúa cũng thấy ta đang mặc quần áo công nhân phục vụ. Dù có
bất ngờ như kẻ trộm, Chúa cũng thấy quản lý đang phục vụ anh em, phân
phát lúa thóc cho họ.
♦♦♦
Lạy Chúa, xin nhắc cho con
luôn luôn nhớ rằng con là người quản lý của Chúa, để dù ở đâu, dù làm
gì, con cũng luôn làm cho Chúa, luôn tỉnh thức sống dưới ánh mắt của
Chúa. Amen.
ĐTGM. Ngô Quang Kiệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét