16 tháng 10, 2013

Đoán xét.

Ở một khu rừng vắng có một vị tu sĩ già, hằng ngày vẫn lặng lẽ chu toàn bổn phận của mình một cách vui vẻ. Một hôm có một nhóm các bạn nhỏ đến thăm vị tu sĩ.
Sau những lòi chào hỏi lễ phép của các em, vị tu sĩ dẫn các em vào ngôi nhà bé nhỏ của mình. Thật ngỡ ngàng trước cảnh trí bày ra trước mắt các em, nó thật sạch sẽ, đơn sơ, giản dị và thánh thiện với tượng chịu nạn của Chúa Giêsu mà hằng ngày vị tu sĩ vẫn thường chiêm ngắm khiến các em phải xôn xao bàn tán. Bỗng một em cất tiếng hỏi to :
- Thưa Thầy, ngoài những giờ cầu nguyện với Chúa chắc Thầy còn bận nhiều việc lắm phải không ?
- Vị tu sĩ cười rồi ôn tồn nói : Ngoài những giờ cầu nguyện, những giờ làm việc ra, hằng ngày ta còn phải huấn luyện các con thú, đó là một con cọp, một con rắn, một con chim ưng và một con thỏ rừng.
Trước sự sợ hãi của các em vị tu sĩ ôn tồn giải thích :
- Ta phải huấn luyện con cọp tức là sự giận dữ, tính nóng gắt của ta, hằng ngày ta phải huấn luyện chúng sao cho chúng biết hiền lành vui vẻ với mọi người chung quanh. Con rắn tức là miệng lưỡi hay nói những lời gian dối xấu xa. Ta huấn luyện chúng để chúng biết nói những lời chân thật, thứ tha và yêu thương. Con chim ưng có đôi chân và những chiếc móng vuốt, chiếc mỏ sắc của chúng luôn cấu xé và mang đi tất cả những gì chúng bắt được là chính đôi tay của ta. Ta phải huấn luyện chúng sao cho đôi tay của Ta luôn biết trao ban và làm những việc thánh thiện. Con thỏ rừng có đôi chân chạy rất nhanh đó cũng chính là đôi chân của Ta. Ta huấn luyện chúng sao cho chúng biết chạy nhanh đến với những người đau yếu, đơn côi để nâng đỡ họ.

Luật xưa dậy "hãy yêu thương đồng loại và ghét kẻ thù", còn Chúa Giêsu thì dậy "Hãy yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho kẻ ngược đãi anh em, có như vậy anh em mới trở nên con của Cha Đấng ngự trên trời".
46 Đức Giê-su nói: "Khốn cho cả các người nữa, hỡi các nhà thông luật! Các người chất trên vai kẻ khác những gánh nặng không thể gánh nổi, còn chính các người, thì dù một ngón tay cũng không động vào.

Người "thông luật" thường hay "lách luật". Người biết và giữ luật thật khó kiếm!
Tôi dặn lòng mình: chớ xét đoán người khác trước khi xét bản thân mình.
Khi phải xét đoán vì bổn phận phải làm, tôi cần có đủ bằng chứng, và xét đóan cách khôn ngoan, nhân từ như Thiên Chúa là Đấng nhân từ với tôi.
Là người lãnh đạo, tôi cần phải nêu gương sống chứng nhân Tin Mừng bằng việc làm cụ thể, lời nói đi đôi với việc làm.
Xin cho con biết con là kẻ yếu đuối, tội lỗi, nhiều khuyết điểm để đừng lên án anh em. Xin cho con trái tim của Chúa để cuộc sống quanh con tràn đầy niềm vui và hạnh phúc khi con biết bao dung và tha thứ. Amen 

Không có nhận xét nào: