Trong tiểu sử của thánh Sác đơ Phu-cô
kể rằng: sau khi từ Ma-rốc trở về, anh say sưa kể lại cho gia đình nghe những
cuộc thám hiểm đầy kỳ thú của anh qua những khu rừng Phi Châu, người chăm chú
theo dõi câu chuyện hơn cả là một cô cháu gái chưa đầy 10 tuổi.
Khi anh vừa kể
xong, bất ngờ cô bé hỏi: “Thưa cậu, cháu thấy cậu làm được nhiều việc rất hay,
thế cậu đã làm được gì cho Chúa Giêsu chưa ?”. Câu hỏi ấy như một luồng điện
giật làm Sác đờ Phu-cô bất động.
Từ bao lâu nay chưa ai đã khiến anh phải suy
nghĩ nhiều như thế: anh đã làm được gì cho Chúa Giêsu? Anh lục soát tâm hồn
mình, anh chỉ thấy một lỗ hổng không đáy, anh đã phí phạm tất cả thời giờ và
tuổi thanh xuân cho những cuộc ăn chơi truỵ lạc và những danh vọng thấp hèn,
mắt anh bỗng mở ra để thấy nỗi khốn khổ, nghèo hèn của mình.
Ngày hôm sau, anh tìm đến xưng tội
với một linh mục. Anh vào dòng khổ tu, ít lâu sau, anh xin đến Nagiarét để sống
trọn vẹn cho Chúa Giêsu.
Một ngày kia, khi đang cầu nguyện sốt sắng trong
phòng, bỗng anh nghe thấy từ căn nhà bên cạnh tiếng rên rỉ của một người Hồi
giáo, nhớ lại gương bác ái của Chúa Giêsu, anh tự hỏi: tôi có thể giam mình cầu
nguyện trong phòng trong lúc có những anh chị em chung quanh đang khốn khổ thất
vọng chăng? Thế là anh quyết định đến sống giữa họ, trở thành người anh em của
họ, nhất là của những người cô đơn, lạc lõng, nghèo hèn.
Những năm cuối đời,
anh sống giữa sa mạc Sa-ha-ra, chia sẻ hoàn toàn cuộc sống cho những người cùng
khổ, và chia sẻ đến giọt máu cuối cùng khi phát súng oan nghiệt của kẻ sát nhân
bắn gục anh giữa lúc đang cầu nguyện.
Mọi Kitô hữu chân chính đều phải tự hỏi mình: tôi đã làm được gì cho Chúa Giêsu?
Chúng ta cũng tự hỏi mình như thế.
Qua bao nhiêu năm tháng cuộc đời, qua bao nhiêu nhiệm vụ lớn nhỏ đã hoặc đang đảm trách, qua bao nhiêu hồng ân đã lãnh nhận, tôi đã làm được gì cho Chúa Giêsu?
Không phải là cho Chúa Giêsu mãi đâu trên trời, nhưng là cho Chúa Giêsu đang tiếp tục ngự đến, đang tiếp tục hiện diện trong cuộc đời tôi, trong tâm hồn tôi, nơi những người anh em tôi, cũng là anh em của Ngài, nhất là những ai thấp hèn, cùng khổ.
Tôi tự hỏi mình, mà chính Chúa Giêsu cũng hỏi tôi mỗi ngày: “Con đã làm được gì cho Cha?”, cũng có nghĩa là “Con đã làm được gì cho những người anh em bé mọn nhất của Cha?”. Mỗi người chúng ta hãy suy nghĩ và trả lời với Chúa.
LM ĐAN VINH - HHTM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét