GƯƠNG
NĂNG LẦN CHUỖI MÂN CÔI CỦA MỘT NHÀ BÁC HỌC LỪNG DANH:
Trên chuyến xe lửa đi Paris, có một
chàng thanh niên mặt mũi sáng sủa, trên tay ôm một chồng sách dày. Trong toa đối
diện với anh là một cụ già, tay cầm tràng chuỗi Mân côi lâm râm đọc kinh.
Chờ tới khi cụ già đọc kinh xong, chàng trai lên tiếng : "Cụ ơi ! Đến thời buổi này mà cụ còn đọc thứ kinh chỉ dành cho đám đàn bà con nít kia sao ?".
Cụ già ngước nhìn chàng thanh niên ôn
tồn trả lời : "Cám ơn cậu, cậu trông có vẻ thông thái đó. Vậy xin cậu cho
tôi biết quan điểm của cậu thế nào về khoa học và đức tin ?".
Thế là chàng trai có dịp nói về bản
thân : Anh là sinh viên đang theo học năm cuối tại trường đại học Bách Khoa tại
thủ đô Paris; Anh khuyên cụ già hãy thôi đọc mấy thứ kinh lẩm cẩm kia đi, vì
rồi đây khoa học tiến bộ sẽ xây dựng một thế giới mới không cần đến tôn giáo nữa.
Rồi anh chàng bắt đầu thao thao thuyết giảng cho cụ già về đề tài khoa học và
đức tin cả nửa tiếng đồng hồ.
Cụ già cứ im lặng chăm chú lắng nghe anh
chàng nói. Đến khi sắp tới ga về nhà, cụ mời anh khi nào thuận tiện đến chơi nhà
cụ tiếp tục hướng dẫn cho cụ, rồi cụ trao cho anh một danh thiếp.
Khi nhìn vào tấm danh thiếp, anh chàng có cảm tưởng như từ trên trời rơi xuống, khi đọc thấy tên và địa chỉ của một nhà khoa học lừng danh mà anh luôn tâm phục khẩu phục như sau : "Louis Pasteur,Viện Hàn Lâm Khoa Học Paris".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét