KINH
MÂN CÔI CHỮA LÀNH CÁC BỆNH TẬT VỀ THỂ XÁC VÀ TÂM HỒN:
Tạp chí Reader's Digest số ra tháng 4
năm 1991 có thuật lại cuộc gặp gỡ kỳ thú giữa Mẹ Têrêxa Calcutta và một thương
gia người Mỹ như sau:
Trên chuyến máy bay từ
Christiamy về Thanasity, một thương gia trẻ tên là JIM CAISO ngồi bên cạnh Mẹ
Têrêsa và một nữ tu khác. Jim Caiso nhận ra ngay khuôn mặt của người nữ tu
thường được báo chí nhắc đến.
Khi những người khách cuối cùng đã yên vị trên
máy bay thì Jim thấy hai nữ tu lấy ra khỏi áo dòng một chuỗi hạt Mân Côi và lâm
râm đọc kinh. Tuy không phải là người công giáo sùng đạo nhưng Jim cũng cảm
thấy bị lôi cuốn do sự cầu kinh của hai người nữ tu.
Khi máy bay đã lên cao độ,
Mẹ Têrêsa quay sang người thanh niên hỏi: “Anh có hay lần chuỗi không?” Anh trả lời: “Thưa không”. Nghe anh trả lời xong, thì Mẹ liền cầm lấy tay anh,
đặt chuỗi hạt Mân Côi vào tay anh và nói: “Vậy thì anh hãy bắt đầu lần chuỗi hằng
ngày đi”.
Ra khỏi phi trường Jim vẫn còn cầm
trên tay tràng chuỗi của Mẹ Têrêsa Calcutta mới cho. Anh kể lại cho vợ nghe
cuộc gặp gỡ với Mẹ Têrêsa và kết luận như sau: "Anh có cảm tưởng như mình
đã gặp một nữ tu đích thực của Chúa".
Chín tháng sau, Jim và vợ anh đến
thăm một người đàn bà là bạn của hai người từ nhiều năm qua. Người đàn bà này được
bác sĩ cho biết đã bị ung thư tử cung. Theo các bác sĩ, đây là trường hợp đáng
lo ngại. Nghe thế, Jim đưa tay vào túi quần, lấy ra chuỗi hạt Mân Côi của mẹ
Têrêsa trao cho người bạn và nói: “Chị cầm lấy cái này, nó sẽ giúp cho chị”. Mặc dù không phải là người Công giáo, người bạn này vẫn mở rộng bàn tay đón
nhận và trân trọng món quà quí giá ấy.
Một năm sau gặp lại vợ chồng Jim, người
đàn bà vui vẻ cho biết bà đã khỏi bệnh nhờ mang trong mình tràng chuỗi Mân Côi suốt
một năm qua. Giờ đây bà trao lại cho Jim để anh trao cho người khác với hy vọng
nó sẽ giúp người khác được ơn chữa lành giống như mình.
Vào lúc đó, bà chị vợ
của Jim cũng đang trong tình trạng khủng hoảng sau ly dị, bà cũng muốn mượn
tràng chuỗi của Jim. Sau này bà đã kể lại rằng: “Hằng đêm, tôi đeo chuỗi hạt
vào người. Bấy giờ tôi đang cô đơn và tâm hồn bất an. Nhưng từ lúc đeo chuỗi hạt,
tôi cảm thấy như mình đang nắm một bàn tay thân yêu.
Từ lúc đó, tràng chuỗi linh
nghiệm ấy đã nhiều lần được trao từ tay người này đến người khác. Mỗi khi gặp sự
khủng hoảng hay bệnh tật nan y, người ta thường gọi điện đến Jim để mượn cho
bằng được tràng chuỗi ấy. Jim suy nghĩ: “Phải chăng tràng chuỗi này có một sức
mạnh lạ lùng, hay có lẽ đúng hơn, tràng chuỗi của mẹ Tê-rê-sa có một sức mạnh
tinh thần ảnh hưởng trên những ai thành tâm đeo cỗ tràng hạt ấy”.
Về phần Jim,
anh chỉ biết điều này là hễ có người nào ngỏ ý mượn tràng chuỗi, thì anh đều đáp
ứng vui vẻ, và lần nào anh cũng căn dặn họ: "Khi nào không cần tới nữa thì
hãy cho tôi xin lại. Có thể sẽ có người khác cũng cần đến nó".
Cuộc sống của Jim cũng thay đổi từ ngày
anh gặp mẹ Tê-rê-sa Can-quýt-ta. Khi nhớ lại mẹ Tê-rê-sa đã mang tất cả hành lý
chỉ trong một cái xách tay nhỏ, thì anh cũng đơn giản hóa cuộc sống của mình.
Anh phát biểu như sau: “Tôi luôn xác tín rằng: điều quan trọng ở đời không phải
là lo tìm kiếm danh vọng và tiền bạc, nhưng là làm thế nào để chia sẻ tình
thương cho tha nhân”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét