Một
cha xứ kia đi thăm các gia đình trong xứ để kiểm tra nhân danh.
Gặp một
đôi vợ chồng không đọc kinh tối gia đình, cha hỏi: “Gia đình ông bà có
đọc kinh chung gia đình không?”.
Họ trả lời vì không có thời giờ do
con cái phải đi học thêm hay phải đi làm theo ca. Gia đình ông ta phải
kiếm sống trước đã như câu “Có thực mới vực được đạo!”
Bấy giờ cha
xứ lại hỏi: “Nếu ông bà biết rõ là nhờ đọc kinh tối hàng ngày mà
một đứa con sẽ tránh được một cơn bệnh hiểm nghèo, tránh được một
tai nạn; Nhờ đọc kinh tối mà chúng mới có công ăn việc làm đều, chúng
mới có đủ sáng suốt để làm được bài thi ở trường; Nhờ đọc kinh mà
các linh hồn tiên nhân ông bà cha mẹ và những người thân đã chết sẽ
sớm được về thiên đàng… thì ông bà có tổ chức đọc kinh gia đình
hàng ngày không?”
Họ trả lời rằng: “Có thể chúng con sẽ đọc”.
Cha
xứ lại hỏi: “Giả như gia đình làm ăn thất bại phải mang nợ tới 100
triệu đồng, khó lòng có thể trả được cả vốn lẫn lãi, mà nếu ngày
nào có đọc kinh tối gia đình 15 phút, thì sẽ được chủ nợ trừ bớt
số lời 100.000 đồng, thì ông bà có đọc kinh tối chung không?”.
Bấy
giờ ông kia hỏi lại: “Thưa cha, cha hỏi như vậy để làm gì?”
Bấy giờ
cha xứ mới ôn tồn trả lời: “Tôi nói như vậy để cho thấy nguyên nhân
gia đình ông bà không đọc kinh tối, không phải vì không có thời giờ
hay vì bận làm việc, mà lý do chính là vì nghĩ rằng đọc kinh tối
gia đình là điều không cần thiết, chỉ cần đi lễ nhà thờ là đủ..
Tôi
hỏi vậy để cho thấy việc đọc kinh cũng quan trọng không kém gì việc
giữ gìn sức khỏe và sự an toàn của các người thân trong gia đình,
cũng có giá trị như một số tiền thiêng liêng, giúp bớt phần phạt cho
người thân là tiên nhân ông bà đã qua đời, và giá trị của việc đọc
kinh cũng có thể tương đương với số tiền cần chi dùng hàng ngày”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét