Chúng ta hãy dùng mọi thời gian Chúa ban để sống tốt, sống vui và sống thánh.
Tiên tri Ezêkiel xuất hiện thực hành sứ vụ khoảng giữa năm 592-571
trước Công Nguyên. Tiên tri mang lại cho dân một niềm hy vọng rằng Thiên
Chúa sẽ không quên dân tộc mà Ngài đã chọn. Chúa không bỏ mặc dân trong
lưu đầy khổ nạn. Chúa sẽ cứu họ và sẽ đưa họ trở về quê hương xứ sở.
Hình ảnh cây hương nam được trồng nơi đỉnh núi Israel sẽ đâm chồi nẩy
lộc là dấu chỉ sự phát triển thịnh vượng của dân tộc. Thiên Chúa đã làm
cho cây khô trở nên xanh tươi. Cho dù Dân có phạm tội và ngoảnh mặt làm
ngơ chạy theo bụt thần, Thiên Chúa luôn ngóng đợi và tạo mọi cơ hội cho
dân trở về.
Giữa thời kỳ lưu đầy xa xứ, dân của Chúa đã phải đối diện với nhiều
khó khăn nơi đất khách quê người. Họ bị tước mất quyền lợi và chịu đầu
phục những kẻ ngoại bang thờ ngẫu tượng. Tấm lòng dần dà bị xa rời khỏi
những luật lệ và giới răn. Họ đã chạy theo những cách sống của dân ngoại
mà dần quên lãng những kỳ công Chúa đã thực hiện với cha ông họ. Dân
còn bị lang thang phiêu bạt không đích hướng. Họ bị rơi vào sự chán
chường thất vọng và không còn biết bám víu vào đâu. Tiên tri xuất hiện
đã mang lại cho họ tin vui hy vọng. Họ có một Thiên Chúa để tôn thờ, một
dân tộc được yêu thương chọn lựa và một quê hương để trở về xây dựng
lại.
Chúa Giêsu dùng dụ ngôn để giảng về Nước Thiên Chúa.
Những hình ảnh áp dụng rất cụ thể và dễ hiểu. Nước Thiên Chúa giống như
người ta gieo hạt xuống đất, từ từ hạt nẩy mầm, phát triển và sinh bông
hạt. Thiên Chúa đã quan phòng cho tất cả các giống hạt, khi môi trường
có đủ điều kiện thì hạt nẩy mầm cho dù người gieo hạt ngủ hay thức và có
mặt hay không có mặt: Đêm hay ngày, người ấy có ngủ hay thức, thì hạt giống vẫn nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào, thì người ấy không biết (Mc
4, 27). Trong khi hạt giống lời Chúa được gieo vào lòng người thì không
phải tự nhiên sẽ mọc lên tươi tốt được, mà cần được ý thức chấp nhận,
chăm bẵm và áp dụng vào đời sống.
Kinh nghiệm cho chúng ta thấy, khi chúng ta lấy nước tưới lên khoảnh
đất chai lì và khô cứng, nước sẽ chảy thoáng qua và bốc hơi ráo khô
nhanh chóng. Mưa to nước thoáng chảy tuôn trào mặt đất, chỉ có mưa dầm
chầm chậm thấm đất nguồn. Đất cần cầy xới và để khô ải, nguồn nước sẽ
thấm mềm đất. Hạt giống gieo mới có cơ hội đâm chồi nẩy lộc và bám rễ
sâu. Lòng con người cũng cần được khơi dậy và xới lở để đón nhận hạt
giống lời Chúa. Những lời giảng dậy, những phê bình góp ý, những bài suy
niệm và những lời mời gọi sám hối, đôi khi nó xoáy vào tâm làm chúng ta
cảm thấy khó chịu và chướng tai. Chúng ta cần những có những giây phút
thinh lặng, tâm tư phản hồi, xét mình, gẫm suy và muốn đổi mới. Muốn nên
hoàn thiện, chúng ta cần những quyết tâm để thực hiện điều tốt và tránh
điều xấu.
Tâm địa con người tốt hay xấu giống như mảnh đất có cả cây tốt lẫn cỏ
dại. Cây tốt là các nhân đức, việc lành và việc thiện. Cỏ dại là những
thói hư tật xấu. Tật xấu thì nhiều vô kể. Cây tốt hay cỏ dại, việc lành
hay việc xấu, nếu không được vun tưới sẽ khó bề phát triển. Những thói
xấu như ích kỷ, tham lam, lừa đảo gian dối, trộm cắp, hận thù, ghen
ghét… nếu không được vun xới và nuơng chiều thì những thói hư cũng không
thể lớn mạnh. Chính chúng ta đã tạo nhiều cơ hội giúp những thói xấu
tiêu cực phát triển trong tâm hồn. Như khi nói xấu, nói hành, nói gian
cho người khác, chúng ta muốn nói cho hả giận và nói cho đã miệng, đó
chính là lúc chúng ta đang thêm phân đạm và mở lòng cho cỏ dại được tự
do phát triển trong tâm hồn của chúng ta.
Cỏ dại mọc lên rất tự nhiên và rất mạnh mẽ. Người nông dân thường nói: Cỏ dại là con đẻ, còn lúa là con nuôi. Khi
mảnh ruộng được bón phân chăm sóc thì cỏ dại phát triển lấn át cả lúa.
Cho nên nhà nông cần phải diệt cỏ dại trước. Cây tốt như các nhân đức
phải chăm sóc cách đặc biệt, vì nó rất mỏng dòn và dễ đốn ngã. Nhân đức
khó có thể bon chen đối đầu với những thói xấu vây quanh. Sống trong môi
trường xã hội xô bồ không định hướng, thường thì chúng ta bị nhiễm
những thói đời hơn là tìm học những nhân đức. Thực ra, ai cũng muốn nên
tốt, nên đẹp, nên giầu có và thành công. Cách thế nên tốt lành đòi hỏi
chúng ta phải kiên trì và gắng công không ngừng. Chúng ta hết sức cẩn
thận nuôi dưỡng và trau dồi các nhân đức trong cuộc sống hằng ngày.
Hạt giống lời Chúa gieo xuống mảnh đất tâm hồn cần được thấm nhuần,
bén rễ và nẩy mầm sinh hạt. Không có lời nào trở thành vô ích hay cùi
cụt. Lời Chúa là lời hằng sống có sinh lực biến đổi. Có sức biến đổi tâm
hồn trở nên tốt hơn, bén nhậy hơn và thánh thiện hơn. Không phải ngày
một ngày hai mà chúng ta có thể cải đổi hoàn toàn cuộc sống. Chúng ta
cần có sự quyết tâm và nỗ lực không ngừng. Thử nhìn một cầu thủ chơi
banh, họ phải qua những thời gian tập luyện cực khổ để có những thành
tích. Những người chạy Marathon đã phải kiên trì tập luyện ngày này qua
tháng khác mới đạt kết quả tốt.
Muốn lấy được bằng cấp nơi học đường cũng phải miệt mài đèn sách.
Muốn có được bằng cử nhân, cao học hay tiến sĩ, cũng phải cố gắng trong
suốt 15 tới 20 năm trường. Muốn trở thành một giáo sư, mục sư, nhà giảng
thuyết, linh mục hay nhà hùng biện cũng phải học hỏi cả 20 năm nơi ghế
nhà trường. Để trở thành một Kitô hữu ngoan đạo và hiểu biết cần có thời
gian khả dĩ dài đủ. Muốn trở thành một vĩ nhân hay một vị thánh, chúng
ta còn phải đầu tư cả cuộc đời để sinh hoa trái cho đồng loại. Cuộc sống
không đơn giản và dễ dàng như chúng ta ngồi suy nghĩ và tưởng tượng.
Phải dấn thân và hòa nhập trong cuộc sống. Không ai nên thánh một mình.
Thánh Phaolô tông đồ viết thơ gởi cho tín hữu Corintô: Vì tất cả
chúng ta đều phải được đưa ra ánh sáng, trước toà Đức Kitô, để mỗi người
lãnh nhận những gì tương xứng với các việc tốt hay xấu đã làm, khi còn ở
trong thân xác (2 Cor 5, 10). Ngày phán xét sau cùng, mỗi
người đều phải đứng trên đôi chân của mình, không còn thể dựa dẫm vào
thành tích của ai cả. Phần thưởng sẽ dành cho những việc tốt mà chúng ta
đã thực hành trong cuộc sống. Thành qủa hoa trái của các nhân đức sẽ
trổ bông. Thiên Chúa nhân từ đầy lòng thương xót, nhưng Ngài cũng công
bằng vô cùng. Ngài không xét đoán thiên tư tây vị ai cả. Mỗi người chúng
ta cố gắng chu toàn bổn phận trong ơn gọi của mình để làm cho danh Chúa
được cả sáng.
Chúng ta biết rằng khi thời gian đã qua đi, sẽ không bao giờ trở lại.
Những lời đã nói, chẳng bao giờ rút lại được cũng giống như chén nước
đã đổ, chúng ta sẽ không hốt lại nguyên vẹn. Nếu để vuột mất cơ hội
trong cuộc sống, dịp may sẽ trôi qua và không tìm lại được. Chúng ta hãy
dùng mọi thời gian Chúa ban để sống tốt, sống vui và sống thánh. Sống
từng giây phút trong ân tình của Chúa và từ bi với mọi người. Chúng ta
sẽ vui hưởng những hoa trái dịu ngọt của cuộc sống. Chúng ta sẽ hạnh
phúc cả đời này lẫn đời sau.
Lạy Chúa, xin Chúa đốt lửa kính mến trong lòng chúng con để đón nhận
lời Chúa. Xin cho hạt giống lời Chúa sinh xôi nẩy nở và phát sinh nhiều
hoa trái tốt lành, yêu thương và thánh thiện. Để mọi người nhận ra chúng
con là môn đệ của Chúa.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét