Buồn phiền vì bị xúc phạm, bị tổn thương ta ghi trên cát để gió biển thổi đi trả lại sự bình an trong tâm hồn mình.
Nhận được ơn từ ai, ta phải biết ghi tâm để tỏ lòng biết ơn ta lại làm điều đó cho người khác điều ta đã nhận được
Chuyện kể rằng, có hai người bạn thân cùng nhau đi trên sa mạc hoang vắng. Trong suốt cuộc hành trình, họ đã có lúc tranh cãi với nhau rất nhiều lần, đến một lúc, có một người trong phút nóng giận đã tát vào mặt bạn mình. Khi đó, người bị tát dù cảm thấy rất đau nhưng anh ta chỉ lẳng lặng viết lên cát bằng những đầu ngón tay: “Người bạn đồng hành với tôi hôm nay đã đánh tôi” rồi bỏ đi.
Sau đó, khi họ đến một ốc đảo nọ và quyết định nghỉ chân tại đây. Chẳng may, người bạn bị đánh khi nãy vô tình bị lún vào đầm lầy, mỗi khi càng cố gắng thoát ra thì càng bị lún sâu xuống dưới. Cuối cùng, anh được người bạn của mình cứu thoát an toàn.
Khi đã bình tĩnh lại, anh đã cố gắng dung dao để khắc vài dòng chữ lên phiến đá gần đó: “Thật tuyệt vời, tôi đã được cứu sống bởi người bạn đồng hành của tôi”
Người bạn đã đánh và giúp đỡ anh ấy ngạc nhiên hỏi: “Tại sao khi tôi đánh anh thì anh lại viết lên cát, còn bây giờ thì lại viết lên đá?”.
Người bạn cười và giải đáp thắc mắc rằng: “Mỗi khi chúng ta bị đối xử tệ bạc hoặc bị tổn thương hãy tìm cách ghi nó lên cát, chính thời gian cũng như những cơn gió sẽ giúp những điều đó mau chóng phai tàn đi, để rồi điều ở lại với chúng ta chính là sự tha thứ, mỗi khi ta nhận được một điều tuyệt vời gì đó từ cuộc sống hoặc được ai giúp đỡ, hãy trân trọng và gìn giữ nó mãi mãi qua việc khắc lên đá, chính điều đó sẽ giúp chúng ta thêm trân quý cuộc sống của mình hơn vì biết nó ý nghĩa và kì diệu như thế nào”.
Hôm nay Chúa đã dạy tôi phải biết tha thứ, biết tha thứ cho anh em để được Thiên Chúa thứ tha.
Trong cuộc sống có biết bao điều trái ý phật lòng, xin cho con biết dùng tình thương để hoán cải anh em mình. Biết khắc ghi ơn Chúa mà con đã lãnh nhận để con có thêm nghị lực thực hiện Lời Chúa đã dạy là tha thứ cho người xúc phạm và làm tổn thương con. Amen
Lời Chúa: Mt 18, 21-35
Bấy giờ, ông Phêrô đến gần Ðức Giêsu mà hỏi rằng: “Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?” Ðức Giêsu đáp: “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy. Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn nén vàng. Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con tài sản mà trả nợ. Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: “Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết”. Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: “Trả nợ cho tao!” Bấy giờ người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: “Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh”. Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. Bấy giờ tôn chủ cho đòi y đến và bảo: “Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?” Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét