CHÚA NHẬT 27 THƯỜNG NIÊN A
Is 5,1-7; Pl
4,6-9; Mt 21,33-43
SINH
HOA LỢI LÀ ĐIỀU KIỆN ĐỂ VÀO NƯỚC THIÊN CHÚA
1.
TIN MỪNG: Mt 21,33-43
(33) Các
ông hãy nghe một dụ ngôn khác: “Có gia chủ kia trồng được một vườn
nho. Chung quanh vườn, ông rào dậu, ông khoét bồn đạp nho, và xây một
tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa.
(34) Gần đến mùa
hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi.
(35) Bọn
tá điền bắt các đầy tớ ông. Chúng đánh người này, giết người kia,
ném đá người nọ.
(36) Ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước.
Nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy.
(37) Sau cùng, ông sai
chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: “Chúng sẽ nể con
ta”.
(38) Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau: “Đứa
thừa tự đây rồi ! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó
!”. (39) Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và
giết đi.
(40) Vậy xin hỏi: Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì
bọn tá điền kia ?”. (41) Họ đáp: “Ác giả ác báo ! Ông sẽ tru diệt
bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng
mùa, họ nộp hoa lợi cho ông”.
(42) Đức Giê-su bảo họ: “Các ông chưa bao
giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao ?: “Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ
lại trở nên đá tảng góc tường. Đó chính là công trình của Chúa,
công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta”.
(43) Bởi đó, tôi nói cho các
ông hay: “Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa,
mà ban cho một dân tộc biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi.
2.
Ý CHÍNH: DỤ NGÔN NHỮNG TÁ ĐIỀN SÁT NHÂN
Đức Giê-su đã dùng du ngôn “Những
tá điền sát nhân” này để cảnh cáo các đầu mục Do Thái. Câu chuyện
kể về bọn tá điền gian ác, đã được chủ vườn ưu ái trao quyền canh
tác vườn nho, nhưng lại rắp tâm chiếm đọat khi không chịu nộp phần hoa
lợi như đã thỏa thuận. Ho đã bách hại các đầy tờ do chủ sai đến và
còn giết chết chính cậu con trai ông chủ. Số phận của bọn tá điền
gian ác là sẽ bị tru diệt và vườn nho sẽ được trao do người khác
biết chu tòan thỏa thuận đã ký kết.
3.
CHÚ THÍCH:
-
C 33: + Các ông: Ở đây ám chỉ các
thượng tế và kỳ mục Do Thái ở Giê-ru-sa-lem. + Gia chủ và vườn nho: Trong
sách ngôn sứ I-sai-a, vườn nho ám chỉ dân Ít-ra-en và chủ vườn nho là
Thiên Chúa (x. Is 5,1-4). Còn trong dụ ngôn này, vườn nho lại ám chỉ
Nước Thiên Chúa do Đức Giê-su thiết lập. + Rào giậu chung quanh, khoét
bồn đạp nho và xây một tháp canh: Khi liệt kê các việc ông chủ
đã làm cho vườn nho, Đức Giê-su nhấn mạnh sự quan tâm và quyền sở
hữu tuyệt đối của chủ vườn nho: rào giậu là cách bảo vệ khỏi bị
người khác lấn chiếm; bồn đạp nho hay hầm ép rượu là một cái hố
được đục khoét sâu vào tảng đá lớn, nho được đạp dập cho chảy ra
nước cốt. Nước cốt này chảy qua máng vào một thùng lớn và được ủ
trở thành rượu. Tháp canh là vọng gác luôn có người canh để đề
phòng kẻ trộm. + Cho tá điền canh tác: Tá điền ám chỉ các đầu mục
dân Do thái đã được Thiên Chúa trao phó trách nhiệm chăn dắt dân
Ít-ra-en. Nhưng họ đã đưa dân này vào con đường thất tín và bất trung
với Giao ước đã ký kết với Thiên Chúa.
-
C 34: + Gần đến mùa hái nho: Gần đến nhắc ta nghĩ
đến lời giảng “Nước Trời đã đến gần” của Gio-an Tẩy Giả và của
Đức Giê-su (x. Mt 3,2; 4,17). Mùa hái nho là thời gian Thiên Chúa sẽ
đến tính sổ với dân Ngài. + Ông sai đầy tớ đến gặp tá điền để
thu hoa lợi: Đầy tớ ám chỉ các ngôn sứ Cựu Ước đã được Thiên
Chúa sai đến kêu gọi dân Ít-ra-en sám hối để làm con dân của Thiên
Chúa.
- C 35-36: + Bọn tá điền bắt
các đầy tớ ông: Dân Ít-ra-en đã bắt bớ giết hại các ngôn sứ
do Thiên Chúa sai đến kêu gọi họ giữ Giao ước. + Chúng đánh người này, giết
người kia, ném đá người nọ: Các hình khổ của bọn tá điền
làm đối với những gia nhân do chủ sai đến theo thứ tự từ nhẹ đến
nặng: Đánh, giết, ném đá. Ném đá cũng là một cách giết chết, nhưng
kèm thêm sự nhục nhã và đau đớn hơn nhiều. Điều này cho thấy sự
chống đối của dân Ít-ra-en đối với các ngôn sứ ngày một gia tăng. Đó
là thứ tội bất trung và xúc phạm nặng nề đến Thiên Chúa. + Ông
lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước. Nhưng bọn tá điền cũng
xử với họ y như vậy: Qua câu này ta thấy có hai loại ngôn sứ
là ngôn sứ tiền và ngôn sứ hậu. Việc gửi các ngôn sứ sau đông hơn
ngôn sứ trước cho thấy lòng khoan dung kiên nhẫn của Thiên Chúa đối với
dân Ít-ra-en. Dù bị họ phản bội bất trung, nhưng Thiên Chúa vẫn không
bỏ rơi, mà vẫn tiếp tục sai các ngôn sứ khác đến giúp họ hồi tâm
sám hối. Nhưng họ vẫn cố chấp tiếp tục giết hại các ngài.
-
C 37-39: + Sau cùng: Đây là cơ may cuối
cùng để bọn tá điền hồi tâm sám hối. + Ông sai chính con trai mình
đến: Con trai ông chủ ám chỉ Đức Giê-su, vì nhiều lần Người
đã xưng mình là Con Thiên Chúa (x. Mt 14,32; 16,16). + Đứa con thừa tự đây rồi:
Khi thấy con ông chủ đến, bọn tá điền lập tức nhận ra kẻ thừa tự.
Họ đã hành động với đầy đủ ý thức và tự do nên tội của họ rất
nặng. Còn về các đầu mục dân Ít-ra-en tuy không tin Đức Giê-su là Con
Thiên Chúa vì lầm chẳng biết (x Lc 23,34), nên tội của họ có thể
được nhẹ đi phần nào. + Nào ta giết quách nó đi và đoạt lấy
gia tài nó: Lỗi nặng nhất của các tá điền là không bhững
không tiếp nhận mà còn giết hại các đầy tớ và chính người con thừa
tự do chủ vườn sai đến với họ. Tội đó phát xuất từ ý muốn chiếm
đoạt vườn nho. Đây cũng là lời cảnh báo chúng ta: Mỗi lần ta biến
các việc thuộc về Chúa trở thành việc riêng của mình để trục lợi,
là ta đã chiếm đoạt vườn nho của Chúa làm của riêng ta, như bọn tá
điền trong Tin Mừng hôm nay. + Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra
bên ngoài vườn nho, và giết đi: cái chết của người con trai ông
chủ do bọn tá điền làm, ám chỉ cái chết của Đức Giê-su ngoài thành
Giê-ru-sa-lem lúc cuối đời Người.
-
C 40-41: + Khi ông chủ vườn nho đến,
ông sẽ làm gì bọn tá điền kia ?: Đặt câu hỏi này, Đức Giê-su
muốn cho các đầu mục dân Do Thái nhận định điều gì phải quấy. + Họ
đáp: “Ác giả ác báo !: Họ cũng trả lời đúng với ý của ông
chủ là phải trừng phạt bọn tá điền gian ác kia. + Cho các tá điền khác canh
tác vườn nho: Tá điền khác ám chỉ dân Ít-ra-en Mới là Hội
Thánh. Hội Thánh sẽ thay thế dân riêng Ít-ra-en để thừa hưởng lời
hứa cứu độ của Thiên Chúa.
-
C 42-43: + Các ông chưa bao giờ đọc
câu này trong Kinh Thánh sao ?: Đây là câu trích trong sách
Thánh vịnh (x. Tv 118,22-23), gần giống với lời tuyên sấm của ngôn sứ
I-sai-a (x Is 28,16). Sau này thánh Phê-rô đã ám chỉ câu này về mầu
nhiệm Đức Giê-su Phục sinh, Đấng sẽ thiết lập dân mới của Thiên Chúa
(x. Cv 4,11; 1 Pr 2,4-8). + Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ…:
Tảng đá bị thợ xây loại bỏ ám chỉ Đức Giê-su bị bọn đầu mục Do
thái sát hại, đã được Thiên Chúa nâng lên địa vị làm “Chúa” muôn
loài sau cuộc tử nạn và phục sinh của Người (x. Pl 2,8-11). + Mà
ban cho một dân tộc: không nhất thiết là dân ngoại, nhưng một
dân mới là Hội Thánh, gồm các dân tộc tin thờ Thiên Chúa và tin vào
Đức Giê-su (x. Rm 9,25; 1 Pr 2,10). Chính dân mới này sẽ thay chỗ của
dân Ít-ra-en bất trung. + Biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi:
Hoa lợi là phần rỗi đời đời. Tóm lại: Giao ước mới (Tân ước) sắp
được ký kết giữa Thiên Chúa với loài người trong Máu Con Chiên Thiên
Chúa là Đức Giê-su, sẽ thay thế Giao ước cũ (Cựu ước) được ký kết
giữa Thiên Chúa với dân Ít-ra-en trong máu chiên bò thời Mô-sê.
4.
CÂU HỎI:
1) Ý nghĩa
của vườn nho trong sách ngôn sứ I-sai-a và vườn nho trong Tin mừng
Mat-thêu khác nhau thế nào ?
2) Trong dụ ngôn, ông chủ vườn nho đã biểu
lộ lòng yêu mến dành cho vườn nho của mình qua những hành động nào ?
3) Bọn tá điền trong dụ ngôn ám chỉ những ai và họ đã thi hành nhiệm
vụ ra sao?
4) Đầy tớ được chủ sai đến để thu hoa lợi vườn nho ám chỉ
những ai ?
5) Bọn tá điền đã đối xử thế nào đối với các đầy tớ do
chủ vườn sai đến ?
6) Sự khoan dung nhẫn nhịn của chủ vườn nho thể
hiện qua hành động nào ?
7) Sau cùng chủ vườn nho đã sai ai đến và đến
để làm gì ?
8) Tại sao bọn tá điền lại hè nhau giết hại con trai ông
chủ ? Cái chết của con trai ông chủ vườn có liên quan đến cái chết của
Đức Giê-su sau này không ?
9) Câu “Ác giả ác báo” ám chỉ về ai trong dụ
ngôn ?
10) Tảng đá bị bọn thợ xây lọai bỏ ám chỉ ai và điều gì sẽ
xảy ra ? Dân tộc khác trong dụ ngôn ám chỉ dân nào ? Làm phát sinh hoa
lợi nghĩa là làm gì ?
LM ĐAN VINH
- HHTM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét