1.
LỜI CHÚA: (1Pr 4,10-11).
"Ơn riêng Thiên Chúa đã ban, mỗi người trong anh em phải dùng mà phục vụ kẻ khác. Như vậy, anh em mới là những người khéo quản lý ân huệ thiên hình vạn trạng của Thiên Chúa. Ai có nói, thì nói lời Thiên Chúa; ai phục vụ, thì phục vụ bằng sức mạnh Thiên Chúa ban. Như thế, trong mọi việc, chúng ta tôn vinh Thiên Chúa nhờ Đức Giê-su Ki-tô".
"Ơn riêng Thiên Chúa đã ban, mỗi người trong anh em phải dùng mà phục vụ kẻ khác. Như vậy, anh em mới là những người khéo quản lý ân huệ thiên hình vạn trạng của Thiên Chúa. Ai có nói, thì nói lời Thiên Chúa; ai phục vụ, thì phục vụ bằng sức mạnh Thiên Chúa ban. Như thế, trong mọi việc, chúng ta tôn vinh Thiên Chúa nhờ Đức Giê-su Ki-tô".
2.CÂU
CHUYỆN:
1) SỰ TÍCH CỦA
CON TRÂU ĐI CÀY
Ngày xưa, khi thế gian mới được tạo
thành, Thượng Đế đã sai một vị thần từ trời xuống trần mang theo 1 bao hạt lúa
và 1 bao cỏ để gieo trên mặt đất. Thượng Đế đã dặn đi dặn lại vị thần gieo
trồng là phải gieo hạt lúa làm thức ăn cho loài người trước rồi mới được gieo
cỏ làm thức ăn cho loài vật. Nhưng khi xuống tới trần gian, do mải mê ngắm
phong cảnh tuyệt đẹp khác lạ của trần gian nên thần gieo trồng đã quên lời dặn của
Thượng Đế mà gieo cỏ trước khi gieo lúa. Từ đó, cỏ không cần trồng mà vẫn mọc
lên khắp nơi và thú vật không cần lao động vẫn có dư cỏ ăn, đang khi loài người
muốn có gạo ăn phải vất vả cày bừa gieo trồng mà có khi vẫn bị bữa no bữa đói.
Thượng Đế thấy vậy liền phạt tội vị thần gieo trồng tắc trách này hóa kiếp
thành con Trâu để giúp loài người cày bừa trước khi gieo lúa, rồi khi nào ăn
hết cỏ mới được lên thiên đường. Nhưng rồi do cỏ mọc nhanh, Trâu không sao ăn
hết được, nên Trâu cứ phải tiếp tục chịu vất vả cày bừa đền tội và không sao
thoát được kiếp làm trâu trở lại thiên đường.
Câu chuyện dạy chúng ta
bài học: phải luôn làm việc nghiêm túc chăm chỉ để có cái ăn như câu người ta
thường nói: "Tay làm hàm nhai, tai quai miệng trễ". Hoặc như câu tục
ngữ phương Tây: “Hãy làm hết sức mình rồi trời sẽ giúp”. Không có chuyện lười
biếng ở không, rồi cứ “ngồi há miệng chờ sung rụng” mà được.
2)
AI CŨNG ĐỀU GIÀU CÓ MÀ KHÔNG NHẬN RA:
Có một chàng thanh niên lúc nào cũng ngồi than thân trách phận không may của mình, nên không thể nào giàu có được. Ngày nọ, một ông lão đi qua thấy vẻ mặt ủ ê của anh ta bèn hỏi :
Có một chàng thanh niên lúc nào cũng ngồi than thân trách phận không may của mình, nên không thể nào giàu có được. Ngày nọ, một ông lão đi qua thấy vẻ mặt ủ ê của anh ta bèn hỏi :
- Chàng trai kia, sao trông cậu buồn bã
thế, cậu có điều gì không vui sao?
- Cháu không hiểu tại sao cháu làm
việc vất vả mà vẫn nghèo. Chàng trai buồn bã nói.
- Cháu mà nghèo ư, cháu đang giàu có đấy
chứ ?
- Chưa thấy ai nói với cháu như vậy
cả, vì thực sự cháu rất nghèo.
- Này nhé: Giả như ta chặt ngón tay
cái của cháu, và trả 3 lượng vàng thì cháu có chịu không?
- Không ạ.
- Giả như ta chặt một bàn tay của
cháu và trả 30 lượng vàng, cháu có chịu không?
- Không bao giờ.
- Vậy nếu ta lấy đi đôi mắt của cháu
và trả cháu 300 lượng vàng, thì cháu thấy thế nào?
- Cũng không được.
- Vậy nếu ta trả cháu 3000 lượng vàng
để hai ông cháu chúng ta hoán đổi số phận, để cháu trở thành một lão già như ta
có được không?
- Đương nhiên là không.
- Cháu muốn giàu. Vậy nếu ta trao cho
cháu 30,000 lượng vàng để lấy đi mạng sống của cháu, thì cháu thấy thế nào?
- Cháu cảm ơn ông! Cháu đã hiểu cháu đang
là một người giàu có mà cháu không biết.
Người ta thường nói:
"Đứng núi này trông núi kia cao". Nhiều người lúc nào cũng mở miệng
than thân trách số phận mình đen bạc, đang khi thực ra họ còn đang hạnh phúc hơn
nhiều người. Điều quan trọng là mỗi người chúng ta phải cố gắng chu toàn bổn
phận của mình bằng hết khả năng Chúa ban. Hãy làm cho nén bạc được trao phó có
thể phát sinh thêm nhiều nén bạc khác, thì mới đáng được Chúa ban hạnh phúc
Nước Trời đời sau.
3.
THẢO LUÂN:
1) Thánh Kinh dạy gì về lao động trí óc và tay chân?
2) Mỗi tín hữu chúng ta phải làm gì cho bản thân, gia đình và khu phố mình đang sống trong Năm Mới này?
1) Thánh Kinh dạy gì về lao động trí óc và tay chân?
2) Mỗi tín hữu chúng ta phải làm gì cho bản thân, gia đình và khu phố mình đang sống trong Năm Mới này?
4.
SUY NIỆM:
Tin mừng Gio-an hôm nay cho biết về
công trình tạo dựng và cứu chuộc của Thiên Chúa như sau: “Lúc khởi đầu, đã có
Ngôi Lời. Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa. Lúc khởi
đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa, nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành, và
không có Người, thì chẳng có gì được tao thành” (Ga 1,1-3). Hôm nay, Hội Thánh
muốn các tín hữu hiểu biết giá trị của công việc tạo dựng của Thiên Chúa và dạy
chúng ta phải tích cực cộng tác với Chúa để hoàn thiện thiên nhiên như Chúa đã
tự nhủ khi tạo nên loài người: “Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh
chúng ta, giống như chúng ta, để con người làm bá chủ cá biển, chim trời, gia
súc, dã thú, tất cả mặt đất và mọi giống vật bò dưới đất” (St 1,26).
1)
Loài người được trao quyền làm chủ thiên nhiên:
Sau khi sáng tạo trời đất, Thiên Chúa
đã trồng một vườn cây ở Ê-đen về phía Đông, và đặt vào đó con người do ngài
dựng nên… “Thiên Chúa khiến từ đất mọc lên đủ mọi thứ cây trông thì đẹp, ăn thì
ngon, với cây trường sinh ở giữa vườn, và cây cho biết điều thiện điều ác” (St
2,9). Như vậy, Thiên Chúa không muốn con người ở không, nhưng đòi họ phải làm
việc. Bởi vì: “Nhàn cư vi bất thiện”. Từ đây con người phải làm việc theo thánh
ý Thiên Chúa và chỉ làm việc thành công khi biết cậy dựa vào ơn Chúa giúp như
tác giả Thánh Vịnh đã viết: “Ví như Chúa chẳng xây nhà, thợ nề vất vả cũng là
uổng công” (Tv 127,1).
2)
Gương sáng lao động của thánh gia Na-da-rét:
Khi xuống thế làm người, Đức Giê-su
đã được sinh ra trong một gia đình lao động nghèo khó tại làng Na-da-rét: Cha
nuôi của Người là ông Giu-se hành nghề thợ mộc, mẹ đẻ là bà Ma-ri-a thì chăm lo
công việc nội trợ phục vụ chồng con. Còn trẻ Giê-su thì ngoan ngoãn hiếu thảo
vâng lời cha mẹ (x. Lc 2,51) và sẵn sàng chia sẻ với nỗi vất vả của cha mẹ, qui
hướng mọi việc theo thánh ý Chúa Cha (x. Lc 22,41), và luôn làm vui lòng Ngài
(x. Lc 2,46; Ga 4,34).
Trong khi đi giảng đạo, Đức Giê-su đã
đi khắp nơi rao giảng Tin Mừng Nước Trời, và chữa lành mọi thứ tật bệnh. Người
đặt nặng việc phục vụ tha nhân hơn việc giữ Luật Mô-sê. Do đó Người đã chữa
bệnh trong ngày sa-bát là ngày bị cấm làm việc. Người đã trả lời cho các đầu
mục Do thái như sau: "Ngày sa-bát được làm ra vì con người, chứ không phải
con người vì ngày sa-bát” (Mc 2,27-28). Đức Giê-su cũng khẳng định vai trò
ngang hàng với Thiên Chúa trong công việc như sau: “Cho đến nay Cha tôi vẫn làm
việc, thì tôi cũng làm việc” (Ga 5,17).
3)
Phải chăm chỉ làm việc để phụng sự Chúa và phục vụ tha nhân:
Tin Mừng hôm nay thuật lại dụ ngôn
của Đức Giê-su về những nén bạc nhằm dạy môn đệ phải cộng tác để làm lợi ra các
nén bạc vật chất tinh thần được Chúa trao phó như sau:
Có một ông chủ sắp đi xa liền gọi các
đầy tớ đến mà trao phó tài sản của ông: người này năm nén, người kia ba nén,
người khác một nén tùy khả năng mỗi người. Điều ông muốn nơi các đầy tớ là sự
chăm chỉ làm việc theo ý của ông và không chấp nhận sự lười biếng. Khi ông chủ
trở về và đòi các đầy tớ tính sổ: người đã lãnh năm nén ba nén bạc đều đã làm
lợi thêm gấp đôi nên được chủ khen thưởng. Trái lại, người lãnh một nén do sự bất
tín và biếng nhác đã mang nén bạc đi chôn vì sợ hãi thay vì yêu mến ông chủ.
Anh ta đã bị mất những gì đang có.
4)
“Ai không chịu làm thì cũng đừng ăn!” :
Thời Giáo Hội sơ khai, tông đồ
Phao-lô nghe biết có một số tín hữu ở Thê-xa-lô-ni-ca lười biếng làm việc vì
nghĩ rằng sắp đến tận thế, ngài đã viết thư khuyên họ như sau: "Khi còn ở
với anh em, chúng tôi đã chỉ thị cho anh em: ai không chịu làm thì cũng đừng
ăn! Thế mà chúng tôi nghe nói: trong anh em có một số người sống vô kỷ luật,
chẳng làm việc gì, mà việc gì cũng xen vào. Nhân danh Chúa Giê-su Ki-tô, chúng
tôi truyền dạy và khuyên nhủ những người ấy hãy ở yên mà làm việc, để có của
nuôi thân. Phần anh em, hãy làm việc thiện, đừng sờn lòng nản chí!” (2 Tx
3,10-13). Rồi khi từ biệt các tín hữu ở Ê-phê-sô, Phao-lô đã chia sẻ kinh
nghiệm về sự làm việc như sau: "Chính anh em biết rõ: những gì cần thiết
cho tôi và cho những người sống với tôi, đôi tay này đã tự cung cấp. Tôi luôn
tỏ cho anh em thấy rằng phải giúp đỡ những người đau yếu bằng cách làm lụng vất
vả như thế, và phải nhớ lại lời Chúa Giê-su đã dạy: Cho thì có phúc hơn là
nhận." (Cv 20,33-35).
5)
Chúng ta phải làm gì?
Trong Kinh Tiền Tụng lễ Mùng Ba Tết,
Hội Thánh đã ca tụng Thiên Chúa như sau: "Cha còn sai Con Một giáng trần,
để chia sẻ thân phận người lao động và thực hiện chương trình cứu độ muôn dân.
Quả vậy, Người đã bắt chước Cha hoạt động không ngừng, nêu gương cho chúng con
biết chuyên cần làm việc, không những để no cơm ấm áo, và góp phần xây dựng xã
hội loài người, mà còn để làm rạng Danh Cha, và mở rộng Nước Trời ngay tại thế".
Ông Tê-tu-li-a-nô dạy người tín hữu
phải làm mọi việc với tinh thần đức Tin như sau: “Dù khi thức dậy hay đi
ngủ, dù khi ăn hay khi làm một việc gì quan trọng, hãy bắt đầu bằng dấu thánh
giá”. Thánh Phao-lô đã khuyên các tín hữu phải làm mọi sự qui hướng về Thiên
Chúa: “Vậy, dù ăn, dù uống, hay làm bất cứ việc gì, anh em hãy làm tất cả để
tôn vinh Thiên Chúa” (1 Cr 10,31). Mỗi người chúng ta hãy làm việc theo đúng
luật và phù hợp với thánh ý Thiên Chúa khi biết sử dụng và làm lợi thêm ra những
gì Chúa trao như: Sự sống, thời gian, tài năng, của cải, con cái... và cần ý
thức rằng: chúng ta sẽ phải trả lẽ trước tòa phán xét sau này.
5.
LỜI CẦU:
Lạy Chúa. Trong cuộc sống hằng ngày,
đôi lúc chúng con vẫn còn lười biếng, chưa tích cực cộng tác với Chúa để chu
toàn các nhiệm vụ được Chúa và Hội Thánh trao phó. Chúng con cũng thường kêu
trách Chúa khi cầu xin mà không được như ý. Xin Chúa giúp chúng con biết sử
dụng những gì trong tầm tay để phục vụ Chúa và tha nhân. Xin cho chúng con sau
này được Chúa cho vào Nước Trời hưởng Tôn nhan Chúa muôn đời.- Amen.
LM
ĐAN VINH - HHTM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét