Thời xưa, khi trái đất còn hoang sơ,
có một con thỏ tên là PÔ-LI-XA. Thỏ Pô-li-xa rất thương người, ai xin gì nó cũng
cho và không từ chối một người nào.
Một hôm có một cụ già lom khom chống gậy
tới gần nói rằng:
- Già đang bị đói lắm, suốt mùa nước
lũ vừa qua, già không có gì ăn cả. Chắc già sắp chết đến nơi rồi. Giờ đây già
chỉ thèm ăn một miếng thịt thỏ, vậy Pô-li-xa có cho già được không?
Thỏ Pô-li-xa nhìn ông già hom hem yếu
đuối tội nghiệp quá, liền bảo ông rằng:
- Được rồi, ông chờ cháu một lát.
Nói xong nó chạy kiếm củi xếp thành
đống, nhóm lửa và nói:
- Ông chờ thịt cháu chín, rồi hãy lấy
ra mà ăn.
Sau đó thỏ nhảy vào đống lửa. Bấy giờ
đống lửa đang cháy to tự nhiên bị tắt ngúm và ông lão cũng biến mất. Thì ra đó
là một vị thần, được Thượng đế phái tới để thử lòng tốt của thỏ Pô-li-xa. Về
sau để thưởng công, Thượng Đế đã cho thỏ Pô-li-xa được sống vui vẻ hạnh phúc
mãi mãi trên mặt trăng.
Đây là một câu chuyện ngụ
ngôn đề cao những ai có lòng nhân ái, sẵn sàng hy sinh chết cho người khác
Như
Tin Mừng hôm nay đã viết: "Không có tình thương nào cao cả
hơn tình thương của người đã hi sinh tính mạng vì bạn
hữu của mình" (Ga 15,13).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét