LÀ SỰ BÌNH AN TRONG TÂM HỒN
Một hôm, có một
người kia gặp một tu sĩ đang đi qua con đường ở đầu làng, liền chạy theo và kêu
lên: "Xin ông cho tôi viên ngọc quý trong cái bị của ông".
Vị tu sĩ ngạc
nhiên hỏi "Viên ngọc quý nào?". Ông ta nói: "Đêm qua tôi nằm mơ
thấy có một tiên ông bảo là nếu tôi có được viên ngọc quý của một tu sĩ sắp đi ngang
qua làng vào ngày hôm sau, thì tôi sẽ trở thành một người giàu có nhất trên
đời. Vậy xin ông cho tôi viên ngọc quý giá đó".
Vị tu sĩ tốt bụng liền móc từ trong bị
ra một vật và nói: "Có phải cái này không? Tôi mới nhặt được nó ở cánh
đồng bên kia bờ suối. Nếu ông muốn thì tôi sẵn sàng biếu cho ông".
Người kia
sung sướng cầm lấy viên ngọc quý, cám ơn rối rít rồi quay về nhà, vừa đi vừa
sung sướng tự nghĩ: "Từ nay ta đã là một người giàu có, không còn phải hằng
ngày lo toan kiếm sống vất vả nữa".
Thế nhưng đêm hôm ấy ông cảm thấy áy
náy, suy nghĩ trằn trọc không sao ngủ được. Sáng hôm sau, ông cầm viên ngọc quý
kia đi tìm vị tu sĩ và thấy ông ta đang nằm ngủ ngon lành dưới một gốc cây bên
bìa rừng. Ông rón rén đến gần đánh thức vị tu sĩ và nói: "Thưa ông, tôi
xin trả lại ông viên ngọc quý này, xin ông ban cho tôi viên ngọc quý khác, tức
là sự giàu có của tâm hồn, thứ đã làm ông sẵn lòng tặng cho tôi viên ngọc quý
này không chút tiếc xót".
Vậy viên ngọc quý tâm hồn khiến vị tu
sĩ sẵn sàng bỏ qua giàu sang không chút tiếc xót kia là gì ? Đó chính là viên
ngọc quý được Đức Giê-su đề cập tới trong Tin Mừng dụ ngôn Nước Trời.
LM ĐAN VINH - HHTM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét