Sa-lo-mon là con của vua Đa-vít. Ông là một vị vua nổi tiếng về sự khôn ngoan trong việc cai trị điều hành nước Ít-ra-en. Danh tiếng về sự khôn ngoan của ông đã truyền đi khắp nơi và được mọi người mến phục.
Ông còn được một nữ hoàng Sa-ba ở tận Phương Nam xa xôi tìm đến thăm viếng để học tập sự khôn ngoan của ông. Nhưng tại sao Sa-lo-mon có sự khôn ngoan như thế?
Bài trích sách Các Vua hôm nay thuật lại như sau:
Trước khi lên
ngôi, Thiên Chúa đã hiện ra và cho Sa-lô-mon được chọn lựa: “Ngươi muốn gì, cứ
xin, Ta sẽ ban cho”.
Khác với lẽ thông thường : người ta sẽ xin giàu sang
phú quý, danh vọng chức quyền… Nhưng vua Sa-lo-mon đã không màng những thứ ấy.
Ông đã cầu xin như sau: « Chính Chúa đã đặt tôi tớ Chúa lên kế vị Đa-vít,
thân phụ con, mặc dầu con chỉ là một con trẻ yếu đuối… ở giữa một đám dân đông
đúc không kể xiết. Vậy xin Chúa ban cho tôi tới Chúa đây một tâm hồn biết lắng
nghe Lời Chúa để cai trị dân Chúa và phân xử cách khôn ngoan ».
Lời cầu
xin này đẹp lòng Chúa. Sa-lô-mon không xin của cải, không xin sống lâu, cũng
không xin chiến thắng quân thù mà chỉ xin khôn ngoan. Nên Chúa đã ban cho ông
sự khôn ngoan vượt bậc, và còn ban cho ông tất cả những gì ông không xin
Như Ngài
phán: « Ta ban cho ngươi một tâm hồn khôn ngoan minh mẫn, đến nỗi trước
ngươi không một ai được như ngươi, và sau ngươi không ai được bằng ngươi ».
Salomon đã không xin cho mình, mà chỉ xin những điều ích lợi cho dân Chúa.
LM ĐAN VINH - HHTM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét