Ngày nọ, đức vua cải trang đến một tỉnh lẻ và
thuê một phòng trọ trong một nhà nghỉ bình dân. Sáng hôm sau, nhà vua
yêu cầu bồi phòng mang đến cho ông một chiếc gương để cạo râu. Khi đem
chiếc gương cho vị khách, anh bồi phòng thấy khuôn mặt ông khách rất
dễ mến, nên đã chủ động bắt chuyện : “Này ông, tôi có cảm tưởng ông
không phải là loại khách du lịch bình thường”.
Nhà vua tò mò muốn
biết anh bồi phòng nghĩ gì về mình, nên hỏi : “Sao anh lại nói như
vậy?” Người bồi phòng trả lời rằng : “Vì tác phong và vẻ bề ngoài
của ông có cái gì đó khác với dân bình thường. Chắc ông phải là
người thuộc triều đình nhà vua tại thủ đô Ma-trít (Madrid ) cũng nên”. Nhà vua chỉ đáp lại
cách mập mờ : “Một cách nào đó anh nói cũng đúng đó !”
Anh bồi
phòng lại hỏi thêm : “Vậy hẳn ông phải là một quan chức luôn được hầu
cận đức vua ?” Nhà vua trả lời : “Anh đoán thật chẳng sai chút nào”.
Người bồi phòng càng tò mò hơn và hỏi tiếp : “Phục vụ đức vua thì
thông thường phải làm những việc gì hả ông ?” Nhà vua mỉm cười hóm
hỉnh đáp : “Ồ, làm nhiều việc lắm, đại loại như bây giờ tôi sắp
phải cạo râu cho ngài”.
Người bồi phòng trong câu chuyện
trên đã gặp được chính đức vua và được ngài hé mở cho biết phần
nào sự thật về ngài.
Các câu đối đáp giữa đức vua và người bồi
phòng cho thấy thái độ nhân từ và khoan dung của ông chủ vườn nho,
tượng trưng cho Thiên Chúa trong Tin Mừng hôm nay. Những người đi làm sau
ám chỉ dân ngoại và những kẻ tội lỗi. Họ được Thiên Chúa mời gia
nhập Hội Thánh vào giờ thứ mười một, tức là theo Chúa lúc cuối
đời trước khi chết.
Đây cũng là trường hợp của người trộm lành trên
cây thập giá bên phải Đức Giê-su. Ông ta nhờ lòng tin và thành tâm sám
hối, nên đã được Người tha tội và còn hứa ban hạnh phúc thiên đàng như
sau: “Tôi bảo thật anh : hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên thiên đàng”
(x. Lc 23,42-43).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét