ĐẠI ĐỒNG
Trong cuốn tiểu thuyết “MẶT TRẬN
PHÍA TÂY VẪN YÊN TĨNH” (All quite on the Western), tác giả đã thuật lại
câu chuyện cảm động về hai người lính Đức và Pháp như sau:
“Lúc đó cuộc chiến đang diễn ra
rất ác liệt giữa quân đội hai nước Đức và Pháp. Một chú lính Đức
còn trẻ đang nằm sát dưới một cái hố để tránh đạn pháo.
Bỗng nhiên
chú ta thấy một người lính Pháp cũng nhảy vào trong hố để tránh
đạn đang nổ ầm ầm chung quanh. Trước khi người lính Pháp nhận ra kẻ thù,
thì chú lính Đức kia đã đâm anh ta một nhát trúng bụng, khiến anh ta
ngã ra bất tỉnh.
Bấy giờ chú lính Đức kia chăm chú vào cặp mắt
thất thần của kẻ thù. Chú ta thấy người này do máu ra nhiều nên đang
há miệng thở hắt ra rất gấp. Môi anh ta bị khô như sắp nứt nẻ. Chú
lính Đức liền động lòng trắc ẩn, chú ta lấy ra bình nước đang đeo
bên mình cho kẻ thù sắp chết kia uống. Sau khi uống xong mấy ngụm
nước thì người lính Pháp tắt thở.
Cái chết của anh ta khiến chú
lính Đức đột nhiên cảm thấy hối hận vì đã giết chết anh ta. Đây là
lần đầu tiên chú nhúng tay vào máu.
Chú ta tò mò muốn biết tên của
kẻ kia. Khi lần túi quần người chết, chú ta lôi ra một chiếc ví da,
trong đó có gắn hình người phụ nữ khá đẹp đang bế một bé gái
khoảng ba bốn tuổi, mà chú ta đoán là vợ con của người lính Pháp
này. Chú ta chợt nhận ra anh ta không phải là kẻ thù của chú, nhưng
là một người chồng và một người cha, là một người cũng biết yêu và
muốn được yêu, giống như chú vậy. Chú liền lấy ra một quyển sổ tay
để ghi địa chỉ của người chết, và giữ lại tấm hình kia, mà chú
định viết thư cho vợ con anh ta để bày tỏ lòng hối tiếc, đồng thời
xin lỗi vợ con của người bị chú giết chết”.
Chính nhờ biết thay đổi cách
nhìn, mà chú lính Đức đã nhận ra người lính Pháp không phải là kẻ
thù, nhưng là một người anh em giống như chú, một người chồng và
người cha đang mong sớm chấm dứt chiến tranh để được trở về sống
hạnh phúc bên vợ con.
LM
ĐAN VINH - HHTM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét